ĐỜI NGƯỜI CÓ NHIỀU LẦN CHUẨN BỊ .
Trong đời một người,con số lần chuẩn bị cho một sự việc quan trọng,người ta khó có thể đếm được là bao nhiêu lần ,cũng như không cách nào nhớ lại chính xác thời gian và nội dung của việc đã chuẩn bị ấy được.
Cứ cho ngày đầu tiên đến trường là hệ trọng nhứt của đời một người đi.
Trước đó trong nhà đã có những câu nói của người lớn với nhau về ngày nhập học của đứa trẻ .Đó là một ngày hệ trọng cho đời người ta,nhứt là cách đây hơn tám mươi năm trước, khi câu này vẫn còn có chỗ đứng trong sự phân loại giai cấp trong xã hội,vào thời đó:”Sĩ,Nông,công,thương,binh “
Sĩ bắt đầu từ người có ăn ,có học đời gọi là giới trí thức .
Giới này được sắp hạng đứng đầu trong bảng tài nguyên nhân lực của đất nước.
Vì vậy, bất luận gia đình của đứa trẻ sắp tới trường dù thuộc thành phần nào trong xã hội cũng phải tùy theo hoàn cảnh để lo việc mua sắm cặp vở,học cụ cùng với áo quần,mũ che nắng,áo mặc mưa cho học trò Có thể đây là lần đứa trẻ được dặn dò chỉ dạy của phụ huynh thật chu đáo ,là vì đây lần đầu nó phải xa nhà rồi gặp thầy,bạn toàn là người xa lạ dễ làm cho nó hốt hoảng đến sợ hãi và ngày hôm sau sẽ rất cực nhọc để thuyết phục cho nó chịu vui vẻ tự nguyện vô lớp.
*
Không biết từ lúc nào hay do bản tánh tự trọng của người mình đã có sẵn.Gia đình tôi ở thôn quê,quanh năm đi chân đất,nước da sậm nâu,cần cổ đất bám thành những vòng,tay chân
đen với một lớp mỏng bụi đất dơ bám chặt. Nếu chỉ tắm gội theo cách thông thường để ngày mai đi lên Saigon hay ra tỉnh Mỹ Tho thì người ta phải chu đáo hơn.Tắm phải dùng “ sơ Dừa chà sát,kỳ cọ,đặc biệt là hai bàn chân.Lý do ở thôn quê,thường người ta đi chân không,không có giày dép.Cho nên,thanh toán các thứ dơ,chất Phèn màu vàng sậm đóng ở móng và bàn chân cần phải làm.
Tiếp,nếu nhà nghèo không có bàn ủi thì tìm mượn để cho bộ đồ ngay ngắn,thằng thóm ( để áo quần nhăn nhó người ở chợ sẽ chê cười !)
Đi đám cưới,đi coi hát,ngày Tết,ngày Rằm đi chùa và ngày cúng Đình cũng được lo liệu trước giống từa tựa như nhau.
Đám Thành Hôn và Vu Quy mọi sắp xếp có tính khít khao,phân chia trách nhiệm từng người hẵn hòi.Đặc biệt,nhân vật chánh của đám (chú rể hoặc cô dâu) sẽ được cha mẹ chỉ dạy từ chút như đi đứng,chào hỏi,tế lễ nhất nhất phải ăn khớp,đúng theo lề thói xưa nay .Đây,được xem là sự sắp xếp kỷ lưỡng,tươm tất của song thân cả hai phía,vì không ai mong muốn bị người khác châm biếm,cười chê về chuyện tổ chức không giống hoặc không bằng với người khác.
Đây chính là nguyên nhân gần như “ rập khuôn “ ở những tiệc cưới của người mình thời trước.
*
Thi cử,nếu là một thanh niên trong thời chiến thì kỳ thi Tú Tài nhứt hết sức quan trọng cho bản thân cùng với tương lai của người ấy.
Quan trọng là nếu thi đậu Tú tài Một thì thí sinh ấy sẽ được hoãn dich một năm để học tiếp ( lúc này,thanh niên may mắn đó được bộ ,QG GD và bộ QP gọi là tài nguyên nhân lực quốc gia..
Niên học kế ,anh ta nếu không thích hay không muốn mặc quân phục thì phải học ngày đêm để đậu phần hai rồi lên đại học.
Trở lại với những chàng thí sinh bị trơt vỏ Chuối ở trường thi,thì đây là sự chuẩn bị cho anh ta quan trọng cũng không kém gì mười mấy năm trước với ngày đầu tiên anh chàng ôm cặp tới trường.
Và,nếu là một học trò rồi lần lên học sinh,anh ta sau nhiều năm chung sống với gia đình, cùng chung dưới một mái nhà,thì đây ,được xem là một ngày hệ trọng.. Hệ trọng vì đây lần thứ nhứt trong đời, anh ta rời khỏi vòng tay chăm sóc của mẹ và những lời dạy dỗ và bao bọc nhiều việc nặng nhọc từ người cha.
Bỡ ngỡ,,mới lạ với khung cảnh chung quanh.Chưa quen được với sinh hoạt cùng với lề thói mới,lạ,xấu,tốt nơi môi trường khác rất xa mái ấm gia đình đã từ lâu nay mình đã quen đến thuộc lòng.
Đã có không ít người không chịu được đời sống tập thể ấy được trong một thời gian vì,ở đó rất khác biệt với nếp sống trước đó,trong gia đình của anh hay chị ta.
Có người phải tự họ tìm cách để thích nghi với đời sống mới.Nhứt là,cuộc sống hoàn toàn khác lạ với đủ mọi thói quen hằng ngày ở gia đình mà người lính mới trước đó đã mặc nhiên bằng lòng.
Điều khác biệt về sinh hoạt,giờ giấc,kỷ luật sắt của quân đội …đã thay đổi rất nhiều nơi người vừa bước chân vào quân ngũ.
Chính vì lý do đó ,người mẹ,nhứt là mẹ dặn dò người con nhiều lần,dù đó chỉ là một việc bình thường.Câu nói khéo ăn khéo ở cho người ta thương được mẹ hiền căn đi,dặn lại nhiều lần.Đích thân mẹ hiền mua rồi sắp xếp từ chai dầu Nhị thiên đường,cái khăn tay lau mặt, cái bàn chải chà răng…vô cái túi cho con.Người cha thì cũng có chuẩn bị tinh thần cho đứa con lần đầu tiên xa mái ấm bằng những căn dặn với kiến thức của ông về đối nhân,xử thế với người trên,kẻ dưới từ chính kinh nghiệm sống của ông.
**
Từ sau đó,đời của một người bất luận nam hay nữ họ sẽ có nhiều lần sắp xếp cho một việc khác,mà đối với họ,điều nào cũng cần thiết và điều nào cũng có ảnh hưởng đến tương lai.
-Đi xin việc,đi gặp giới chức có thẩm quyền ,đi nhận một hợp đồng,đi giải quyết một vấn đề học hành của con cái….
Ngay cả một cuộc du lịch của đôi vợ chồng hay cả gia đình là những lúc mà một người có tánh lo xa cũng phải bận rộn đầu óc .
***
Nếu như, có một thay đổi cuộc sống của một vài người trong gia đình,dù bằng cách nào thì cuộc cụ bị cho chuyến rời xa quê mẹ bắt đầu cho cuộc sống mới lạ,khác biệt hoàn toàn về ngôn ngữ,về ăn uống,về phong tục tập quán còn phải chu đáo,tỉ mi hơn nữa .Đây là sự chuẩn bị toàn diện cho cả nhà mà mỗi người có một lo toan,người gia trưởng nghĩ đến vấn đề tiền bạc,nơi ở,người nội trợ nghĩ tới các vật dụng trong nhà bếp,trong nhà tắm,trong phòng ngủ…rồi những thứ áo quần,giày dép cho mỗi thành viên trong gia đình.
****
Lo liệu,toan tính sao cho đừng thiếu thốn,tránh tối đa việc vay mượn là một chuỗi dài mà , không phải ai cũng làm được.Có người may mắn có của ăn,của để.Có người phải làm đầu tắt mặt tối năm này qua tháng kia mới tạm đủ !.
Cho đến khi hơn nửa đời người, có nhiều người thấy cần phải nghĩ đến vấn đề hậu sự !
“ Sống cái nhà,chết cái mồ!”.
Câu nói khơi khơi của tiền nhân ,đối với nhiều người đã trở thành khuôn vàng,thước ngọc.Họ nhứt định phải theo gương người xưa.
Bảo hiểm sức khỏe ,đặt mua trước rồi lại ngày đêm suy tính nơi an nghỉ ngàn thu.
Nhịn xài,tiện ăn để cho nó có một chỗ nằm không quá tệ để tránh lời thị phi,kẻ dè bỉu !
Hậu sự:- Chết là sự chuẩn bị sau cũng đối với những ai đặt nặng việc ma chay,mồ mả lăng tẩm.
Sống lâu,lo nhiều.Người đặt nặng hình thức hay sĩ diện sẽ mệt óc và tiêu tốn hơn người đạm bạc,bình dị.
Nhìn chung,đã làm người ,hầu hết đều có lo toan,đều có sắp đặt.Ngoại trừ có một số thật ít người liều mạng,chờ nước tới chân mới nhảy và vài thành phần không cần biết chữ liêm sĩ là gì.
PHN.
Nhận xét