Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2023

NGÔN NGỮ 2.

Hình ảnh
    Không dám quá lời,trong hơn ba mươi lăm năm qua,ít nhứt đã có hơn một trăm lần tôi nghe câu nói này,do nhiều người khác nhau đã nói vào dịp ngày của cha hay mẹ, có khi trước hoặc sau ngày ấy :   - Ngày của mẹ năm nay tôi sẽ dắt bà già tới nhà hàng…ăn món canh chua cá Bông Lau với thịt heo kho tộ. Hay :  - Chiều hôm qua,tụi tôi dắt “ổng bả “ với tụi nhỏ đi ăn ở cái nhà hàng gì đó ngon lắm ở đao thau… Quà dâng mẹ! Mẹ già như chuối Ba Hương, Như xôi nếp Mật,như đường Mía Lau.(Cadao VN). Cả hai ảnh trên được lấy từ Internet và chỉ có tính cách tượng trưng.                                                       *  Ở miền Nam,bộ quốc gia giáo dục cũng như các đại học,trung học ; ngoài bảo tồn những gì thuộc về văn chương xưa cổ ,song song đó còn khuyến khích phát huy kim văn trong các chương trình Việt ngữ ở học đường.     Hầu hết lời lẽ của các công văn,công điện,văn thư của các bộ sở thuộc quân đội hoặc dân sự,thời VNCH,người ta giao tiếp với nhau bằng chữ nghĩa rõ ràng,mạch lạc như một

TÙY,TRI.

Hình ảnh
  Chắc gì đã đúng với câu : “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?” Kiều,Nguyễn Du.                              *         Biển phía dưới kia,cây ở đây,      Biển gào,biển lặng,biển vờn mây.        Êm đềm,cuồng nộ hay ve vuốt.     Biển vẫn dưới kia,cây trên này !                             **        Biển rộng luân lưu gần khắp chốn,             Cây lá mình ta tránh nhân gian.       Không màng thế sự nghèo,sang, Đêm ngày luân chuyển khó mang sự đời.                              *** Nhìn kìa !          Biển kia,như cứ giỡn chơi,       Có lúc hung tợn,có thời mơn man.          Khi thì sóng , bọt hợp tan, .      Có lúc là khối nhấn tràn lũy cao.                              ****        Cây đây,an phận tự lúc nào,      Vốn biết giòng đời đã lao xao ,      Nên chi,bình thản nhìn nhân thế.      Không biết hợp tan được chừng bao?                            *****      Trời biển đá cây đã bên nhau ,       Mây nước đó đây có khép vào.       Cây đây,mãi đứng trong mưa nắng.       Nhật Nguyệt chu kỳ

VỀ CĂN CỘI.

Hình ảnh
            Động ở chung quanh khắp đất trời,         Lọc lừa gian dối có nơi nơi.        Cán cân thiện ác thường chao đảo,        Hiền dữ mập mờ giống hệt nhau.                                *** Nghĩ.         Mơ thời cũ,người chân chất,         Người với người đối nhau lòng thật.         Không chỉ gì tranh giật tầm thường,         Trăm lối khác nhau,chung một con đường.         Đường tiến hóa,đường qui về căn  cội .                                *** Mong.            Cho thế giới này là,            Thương nhau như thể một nhà anh em.            Ngày đêm khấn nguyện chờ xem,            Oán thù vất bỏ,yêu thương đem về.                                  *** Tự hành.             Dần xa,lánh bỏ muội mê,             Thất tình lục dục,chấp nê hồng trần.             Lời lành ,             Cùng với ân cần .              Đoạn lìa một nhát,không lần hẹn sau.                                  *** Nghĩ rồi,phải quyết định mau! Phạm huỳnh Ngân.

CÓ BIỂN TRONG AO.

Hình ảnh
        Động Tịnh sẵn là có trong Ta,                              Trúc Đen.           Lẫn lộn trược thanh mới biết là,           Động ấy khi tâm tham,sân,hận.           Tịnh như hồ nước ấy-An hòa.                                      ***                                              Lá Me cùng với lá Tre,                                       Me thì sớm mục,Tre thì dài lâu.                                             Không cần tìm kiếm tận đâu,                                       Me kia   hữu dụng từ đầu đến thân .                                      ***                                 Chết, tiếng Việt mình nhiều cách nói:                                  Lúc thì nghe nặng,có khi không.                                 "Khuất núi",người đi là vĩnh biệt.                                 "Qua đời",thương tiếc nhớ ngàn thu.                                 "Nợ trần đã trả" không lưu luyến,                                 "Quá cố" dứt kỳ hết trả vay