KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!


 Hai tiếng "Vô Thường",nhiều người vẫn biết.

Không gì tồn tại,
Như Lai đã dạy:
Hữu sinh ,hữu hoại !
        *
Chết chỉ là đổi thay từ chiếc áo dài sang bộ đồ ngắn;từ chiếc giày rách qua chiếc lành hơn.
Không chỉ một lần,
Không phải một Thân,
Mà đã nhiều lần,qua vạn xác Thân.
Trải vô vàn kiếp,
Khởi đi từ nghiệp.
        **
Nên,chữ vô thường  chợt nghe khó hiểu,cũng không có mấy ai trên đời đang hưỡng vinh hoa phú quí bằng lòng cam chịu :
Rời buông giữa chừng của,tiền nhọc công tạo dựng !
Chỉ khi,
Đường lợi danh lên cao như Diều gặp gió.
Bất chợt (vẫn trường tồn !)trong một Sát Na,tiền tài vần với họa tai,công danh kia,của cải nọ thành bèo dạt hoa trôi mà,TA cứ huyễn tưởng hào quang chắp vá kia là mình đã tạo ra.
Bỗng đâu,
Chuyện vẫn thường tinh,không phải đinh ninh.
Đất bằng sóng dậy,
Của mất,thân tù:
(Cá ăn Kiến,Kiến không chê Cá).
Cõi trần gian vẫn xãy ra nhiều mà đã rất nhiều lần.Như chuyện đất trời,sớm nằng,chiều mưa.
Như chuyện thiên tai.
Hạn hán kéo dài, lụt mưa bất tận.
Nào ai biết đâu,
Núi lửa phun trào,sóng thần động đất.
Binh lửa tràn lan,
Đau khổ ngút ngàn,
Nước mất nhà tan.
Bao nỗi kinh hoàng,
Phù Du...sinh mạng.
Ngộ !
Đến từ KHÔNG.
Rời cũng KHÔNG.
Phạm huỳnh Ngân.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).