TÙY,TRI.


 Chắc gì đã đúng với câu :

“Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?”

Kiều,Nguyễn Du.

                             *

        Biển phía dưới kia,cây ở đây,

     Biển gào,biển lặng,biển vờn mây.

       Êm đềm,cuồng nộ hay ve vuốt.

    Biển vẫn dưới kia,cây trên này !

                            **

       Biển rộng luân lưu gần khắp chốn,

            Cây lá mình ta tránh nhân gian.

      Không màng thế sự nghèo,sang,

Đêm ngày luân chuyển khó mang sự đời.

                             ***

Nhìn kìa !

         Biển kia,như cứ giỡn chơi,

      Có lúc hung tợn,có thời mơn man.

         Khi thì sóng , bọt hợp tan,

.      Có lúc là khối nhấn tràn lũy cao.

                             ****

       Cây đây,an phận tự lúc nào,

     Vốn biết giòng đời đã lao xao ,

     Nên chi,bình thản nhìn nhân thế.

     Không biết hợp tan được chừng bao?

                           *****

     Trời biển đá cây đã bên nhau ,

      Mây nước đó đây có khép vào.

      Cây đây,mãi đứng trong mưa nắng.

      Nhật Nguyệt chu kỳ vắng được sao?

      PHN.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).