TÙY,TRI.
Chắc gì đã đúng với câu :
“Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?”
Kiều,Nguyễn Du.
*
Biển phía dưới kia,cây ở đây,
Biển gào,biển lặng,biển vờn mây.
Êm đềm,cuồng nộ hay ve vuốt.
Biển vẫn dưới kia,cây trên này !
**
Biển rộng luân lưu gần khắp chốn,
Cây lá mình ta tránh nhân gian.
Không màng thế sự nghèo,sang,
Đêm ngày luân chuyển khó mang sự đời.
***
Nhìn kìa !
Biển kia,như cứ giỡn chơi,
Có lúc hung tợn,có thời mơn man.
Khi thì sóng , bọt hợp tan,
. Có lúc là khối nhấn tràn lũy cao.
****
Cây đây,an phận tự lúc nào,
Vốn biết giòng đời đã lao xao ,
Nên chi,bình thản nhìn nhân thế.
Không biết hợp tan được chừng bao?
*****
Trời biển đá cây đã bên nhau ,
Mây nước đó đây có khép vào.
Cây đây,mãi đứng trong mưa nắng.
Nhật Nguyệt chu kỳ vắng được sao?
PHN.
Nhận xét