NGƯỜI TẠO ĐƯỜNG,TÔN GIÁO CHỈ LỐI.


Cho đến hiện nay,hầu hết những con đường  mà loài người sử dụng để đi lại là do bàn tay người đã làm ra.

   Lối đi do sự tình cờ của thiên nhiên vẫn thỉnh thoảng có , nhưng không nhiều nếu đem so với những đường Cầu mà chúng ta ,loài người đã tạo dựng .

   Trái Đất được Ngài tạo dưng nhưng con người phải tự tạo những con đường để đi.

   Ngài đưa những đấng Minh Triết đến để chỉ đường cho loài người đi nhưng Ngài không tự tay dắt ai lên cõi Thiên Đàng.

   Chờ đợi " phép lạ " của Thượng Đế,của các đấng khai sáng tôn giáo "đem lên" cõi trên chỉ là hảo vọng từ ngàn ngàn năm qua của nhân loại .

   Chỉ có nghe lời chỉ dẫn và thực hành những lời dạy ấy bằng cái tâm chân chất ,thiện lành thì mới có kết quả.

 Ở đâu có người là nơi đó có đường đi.Lợi ích của tất cả các loại đường đi không bao giờ kể ra  hết!


            Một con đường dùng để đi,chạy bộ ở nước Mỹ.
     *
   Có thể dùng tiếng " kỳ công" để ca ngợi trí thông minh với sức lực,từ tổ tiên xưa đến nay không thể biết được là từ khi nào ,họ đã từng bước tạo ra cho cả thế giới khắp nơi để có những con đường nhân tạo cho loài người hiện tại được hưởng tiện nghi do họ đã để lại.
    Từ núi  họ đã tạo đường hầm,từ đáy biển họ vạch thành còn lộ chạy xe.Những con đường  dựa sát sau lưng là vách đá núi,trước mặt dưới chân là  hố núi sâu. !
  Những cây cầu dây bắc qua  thung lũng giữa hai ngọn núi ...
Con người ,bằng trí khôn ,bằng sự tháo vát đã từng ngày,từng thời chinh phục những cản trở,các ngăn cách ở nơi nầy tới chỗ kia  do địa hình của thiên nhiên tạo ra.Có những kỳ công  lớn lại do hàng ngàn người tạo ra và có khi chỉ một vài người với sự kiên nhẫn tột độ ,cuối cùng vẫn thành tưu. 
  Một thí dụ để đời còn lưu truyền là  " Hang Ngu Công !".
   Một ông già ở phía bên này chân núi,có thân bằng  quyến thuộc ở phía bên kia.Mỗi  lần cần  tới với nhau quá trắc trở ,cho nên ông quyết định đào cái hang với mục đích đi tắt qua bên kia để được lẹ hơn nhiều .Có người tò mò hỏi,có người dè bĩu,có người phê phán...ông vẫn quyết chí làm .Cho tới khi có người với thiện ý nói với ông rằng với tuổi đời của ông và với  bề ngang của núi thì làm sao ông hoàn tất  việc cần thời gian dài hạn được. Ông trả lời rằng nếu ông không xong thì tới phiên con ông và nếu đời con không được nữa thì đời cháu của ông vậy.
   Không ai biết cái hang núi ấy hoàn thành trong thời gian con hay cháu của ông già nhưng  hai tiếng hang " Ngu Công" đã có và tồn tại với thời gian.


      **
   " Cha mẹ sinh con,trời sinh tánh !"
Đó là câu nói rất phổ thông ở nước mình nhưng không phải ai nói ra mà đã bằng lòng  một cách mặc nhiên với ý đó.
     Hầu như nhiều bậc cha mẹ đều phiền lòng khi đứa con của mình đã làm ngược lại những gì mà mình đã cố tâm,hết sức dạy dỗ chỉ với tâm nguyện làm sao cho "nó giống" với mình !.
   Sự thật rất buồn lòng là có đứa giống cha mẹ như khuôn nhưng tánh,ý lại khác có khi đối nghịch lại tánh tình của cha lẫn mẹ.
    Đây chính là những phiền não những thất vọng và những bất hòa ngày càng nhiều hơn ,khi người con lớn hơn lên giữa đứa con và cha .Lý do dễ hiểu là khi người ta đặt kỳ vọng quá nhiều , vào điều mong muốn.Cho tới khi,sau bao ngày  đêm mong đợi nó không sảy ra và khi sảy ra lại nghịch hoàn toàn với kỳ vọng của mình thì từ thất vọng biến thành phẩn nộ là điều tất nhiên.
    Không chỉ riêng ông bà,cha mẹ muốn con cháu nó giống mình về tánh ý mà cả những vị dẫn dắt tín đồ ,cũng mong sao cho mọi người cùng có tâm tánh hay quan điểm như nhau về con đường sống hay hành đạo.
   Chúng ta luôn ngày đêm nguyện cầu sao cho thế giới này bình an,người biết yêu thương người và cũng ( cầu mong) cho thiên tai,địa ách đừng sảy ra .
    Đó là tâm lành  nhưng không chắc có được .
    Bởi trường hợp thứ nhứt,nhân loại vốn đã có câu xác định rằng :-" Chín người,mười ý".
    Tìm sự đồng thuận trong một gia đình có mười người đã là một điều khó ,huống hồ  cả thế giới rộng lớn này đã có hơn chín tỉ người!

   Thầy cô ở trường có dạy các môn Công dân giáo dục,Đức dục .Học trò chịu học bài ,thuộc và trả bài được nhưng không chắc  bài học đó có thể theo sát,theo nhập tâm và giữ cái khuôn mẫu đó cho anh hay chị ta cả đời được không.
    Nếu được như vậy,chúng ta đang ở thiên đàng chứ không phải như hiện nay trong trường hợp trái đất đang  tuột dốc về khía cạnh đạo lý làm người.
   Cũng vì có ác,có thiện ở cõi trần ,cho nên hai vị chúng ta biết rõ nhất là Đức Phật Thích Ca và Đức Chuá  Jesus đã giáng trần.Hai vị ấy có mặt ở trái đát mặt với lý do duy nhất là chỉ con đường cho nhân loại biết  để đi.
   Cho dù thế gian có quá nhiều đường cho con người đi chuyển lên xuống,ngược xuôi nhưng hai đấng ấy dẫn cho loài người đi trên con đường dễ đi nhứt để tránh cạm bẫy,để tránh những tội lỗi và biết lựa con đường thiện lành để mạnh dạn bước lên đi.
  Trong những lời giáo huấn đó đường đạo hạnh chỉ có một lối ,chứ không phải muôn vạn bẽo roi rắm làm cho người ta dễ bị lạc lối đâu.
    Cho nên,nhiều người vẫn cho rằng tôn giáo là cái thắng có mục đích chận bớt cá đà lao xuống dốc của con người!
  Lưu ý,lên tiếng,báo động về những tệ hại phía trước với điều kiện người ta phải quan tâm,nghe và tự nhìn lại mình để điều chỉnh để cũng chính mình cải sửa bản thân mình.
     Chỉ có TA mới vất bỏ hay giữ lại  các thói xấu hay bản tánh đeo mà đã rất lâu rồi NÓ trú ngụ ,nó cùng XÚI dục hay NGĂN cản những ý tưởng những lời nói những hành động xấu  tốt .
   Một vị hòa thượng có tên là Hoằng Nhất có lời khuyên cho mọi người rằng , chớ có ai bảo người khác ( trong việc tu tập )phải  giống như mình.
   Ông giải thích ,mỗi một người có tình cảnh riêng.Có và chạm,có kinh nghiệm riêng thì không lý gì cái cách thức tu tập phải bắt buộc giông cùng nhau.
  Bởi , toán học có công thức mà, đời sống thì không ,nhất là phấn tâm linh,nơi ấy ,trong mỗi chúng sanh ác quỷ hay thiên thần đều có.
Pham huỳnh Ngân.
   



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

CHỊ HAI,GIẢI NGHIỆP!

“CÕi TẠM”