Truyện : BA HIỆP SĨ QUA CẦU.

Nhóm người này,mỗi người ở một nơi trong hàng ngàn đảo lớn,nhỏ của xứ Mặt Trời Mọc. Từng người,với mỗi bi cảnh,trong đó tình trạng cường hào ác bá với bất công trong xã hội có phần chánh; yếu tố thổ phỉ hoành hành hiếp đáp người dân tận cùng đến độ không còn đủ gạo khoai để ăn cũng góp phần nung nấu sôi sục ý chí trừ gian ,diệt bạo trong con người của họ trồi dậy mạnh mẽ.
      Họ gặp nhau trong tình cờ,họ tương trợ với nhau trong lúc ngặt nghèo và họ kết tình với nhau bằng sau những cuộc trà đàm hay những chung rượu Sa Ke ấm nồng từ đầu hôm cho đến khi sương mai mù lạnh.
       Lý tưởng để họ gắn chặt với nhau là những loại sâu dân mọt nước,đám cướp bóc,bọn thảo khấu cướp đường,đám gian nhân hiệp đảng  đang hàng ngày tác yêu,tác quái ở nhiều nơi làm hại dân lành.
                                                     o0o
      Trường hợp của người anh cả đầu đàn có thể lấy làm dẫn chứng.
       Yuma,một người sống bằng nghề săn bắt hải sản ở  đảo Sado một khu vực có mỏ vàng thuộc triều đình,đang được các tù nhân khai thác. Đây là vùng biển bao bọc chung quanh tuyệt đẹp,hiếm khi thiên nhiên gây ra thiên  tai,địa ách cho con người ở Sado,địa danh dùng làm nơi lưu đày cho những tù nhân chánh trị bị trục xuất ra ngoài kinh đô,rời khỏi xã hội vương giả ở Kyodo , hay các lãnh địa dưới sự cái trị của các sứ quân.Họ không bị hành hạ hay đánh đập mà chỉ phải rời xa cố lý, rồi có khi ở đó cho tới hết phần đời còn lại..
       Yuma,trước đây hai năm có tên trong danh sách bị lưu đày tới đây.
       Sau một thời gian bó gối một chỗ,ôn lại những thành bại cùng với những ai là bằng hữu tốt những ai tà ác nơi chốn quan trường,ông nhận ra là mình không thể ngồi nhớ lại dĩ vãng để sống được,cho nên ông quyết định là ngay  từ bây giờ  phải tự tìm lấy cách sống  cho những ngày sắp tới một cách hữu dụng .
       Ông quyết định luyện tập lại thân thể và những đường gươm lẹ  như tia chớp khi xoay chuyễn trên không và lúc nặng như núi khi từ trên bổ xuống.
   Nửa năm sau ngày tới đây,chỉ ăn,tập luyện ,nghỉ ngơi và lang thang ra bờ biển từ những bãi cát trắng mịn cho tới các gành đá chập chùng.Ông đã gần như thuộc hết các nơi đã dẫm chân qua.
Ảnh từ Internet,một cảnh trong phim đen trắng “Seven Samourai “ của Nhật.
    Sau khi đã dò la rành rọt đường đi nước bước từ đầu cho đến cuối đảo,Yuma có ý định tìm cách sinh nhai bằng nghề săn bắt các loại cá tôm ,hải sản có hết sức dồi dào ở đây.
   Khởi đầu,Yuma câu các loại cá kiếm ăn gần các bờ đá hoặc các bãi cát lài ra khơi.Ông còn lần theo những bãi đá chập chùng chồng chất lên nhau rồi dùng sức lật những hòn đá để bắt được nhiều Hải Sâm,Sò Huyết,Sò Lông.
   Khi bắt được nhiều sản vật có giá trị cao,Yuma nghĩ tới việc trao đổi hay bán để có tiền mua những thứ cần thiết cho bản thân.Ông đã đến khu vực chợ và cũng là nơi triều đình đặt các cơ quan công quyền ở phía nam của đảo.Từ sau lần thứ nhì tới đây,ông dò hỏi về thứ để  bán,người mua đồng ý.
      Yuma chế tạo thêm dụng cụ để câu,để bắt được thêm nhiều cá,nhiều loại tôm cua có giá  trị cao cho bù lại những gian nan cực nhọc  .
      Hôm ấy,khi trời chưa hừng sáng,ông đã có mặt ở các ghềnh đá .Khu bãi đá này có rất nhiều sò Huyết,một thức ăn ngon miệng được nhiều người  trong giới quan quyền,giàu có ưa thích theo lời khuyên của người  thu mua nếu Yuma đem tới.
        Đó là một ngày nhọc nhằn nhứt kể từ ngày Yuma bị phát vãng tới đảo nầy,song kết quả thu hoạch cũng làm cho ông phấn chấn hơn lên.Tất cả ngoài dự trù của một ngư phủ bất đắc dĩ,mới bước chập chững trên bờ vào nghề biển !
       Yuma đang vui thu thập các thứ và chuẩn bị gánh hết các thứ có được nhắm hướng chợ,trong khi vừa kê vai gánh thì hết sức bất ngờ trong sự nhanh lẹ đến đổi Yuma không kịp thấy ba người đàn ông cao lớn mặt mày râu ria hung tợn,hai người  hai bên và một người phía sau lưng cầm vật bén,nhọn đâm nhẹ vào người ông rồi lấy hết những gì ông đã kiếm được trong ngày hôm nay,
      Trước khi ra đi,một người trong bọn họ nói đây là lần đầu họ lấy hết,kể từ sau nầy mỗi khi thu hoạch được phải dưng cho họ hai phần.Nếu không ,thì sẽ không được săn tìm các loại hải sản nầy.Nói xong,mỗi người trong nhóm đá hay đấm một cú thật đau với ông rồi cười ầm lên nói rằng cho mầy nhớ lệnh của tụi tao!
      Đêm hôm ấy,vầng trăng của vùng biển sáng,đẹp với vài áng mây lơ lững vắt ngang trên nền trời.Yuma nhìn trăng rồi cười săc sụa ,ngước mặt nhìn trăng một lần nữa rồi tự nói ông trời vốn không thù ghét con người,người ác,người xấu tìm cách hại người rồi giết người,chớ trời cao không hại người bao giờ.Nói xong,ông dượt lại những đường gươm gia truyền tuyệt luân ,mà,từ lâu lắm rồi ông chưa và cũng không hề có ý định dùng tới nữa .
              *
         Kanji,nông dân ở một làng không quá tệ về đất đai,khí hậu không khắc nghiệt ,khó khăn cho những nhà nông.Thủa đất một trăm sào,dưới sự cần cù của của người đàn ông 28 tuổi nầy đã cung cấp đủ lương thực cho hai vợ chồng và một đứa con.Vợ của Kanji,vừa tròn 18 lấy chồng,cho ra một đứa con mà cả xóm ai cũng khen là chị còn đẹp hơn nhiều hơn lúc còn là con gái.Quả đúng với câu gái một con ,ngó mòn con mắt !
          Sắc đẹp của Koharu,ngay sau khi vừa về tới nhà chồng đã là đề tài  thì thầm giữa những người trong thôn xóm với nhau.Trong số đàn ông quan tâm,gần như bị mê hoặc từ nhan sắc đẹp hơn nhiều của những người đẹp khác,có cả vài người ở gần cũng có người ở xa.
         Kanji cũng hãnh diện là có người vợ sắc nước hương trời ai cũng mến,ai cũng thích gần.Ngoài việc nặng ngoài đồng có những ngày ít việc,Kanji để vợ ở nhà chăm sóc bếp núc,sân trước sân sau.
           Rộng thời gian trong việc ngoài đồng ruộng,Kenji muốn học lấy môn bắn cung.Một sở thích mà ngay từ còn nhỏ anh đã đam mê.Anh thích thú với môn này cũng là hợp lý,là vì ở đây,thôn xóm của anh có rất nhiều loại Tre,Nứa ,Lồ Ồ sẵn sàng để làm ra các loại cung tên.Anh tự làm lấy bia để nhắm làm mục tiêu,vót tên,làm cung rồi tìm hiểu,xin được thọ giáo với một vị cao niên,trước đây đã ở trong đội cung tiễn của hoàng gia,  bắt đầu nhập môn cung thủ.Học một,biết mười là câu nói nghiêm chỉnh của vi thầy chỉ dạy cho anh.Tài bắn cung “ bách bộ xuyên tâm “ của Kenji được ân sư nhận xét là thật hiếm vào thời đó.Sư phụ còn cho rằng Dưỡng do Cơ ở nước Tàu tài bắn cũng cũng tới chừng đó mà thôi .
       Khoảng thời gian mê tập luyện của người chồng cũng là một khoảng trống với người vợ đẹp ở nhà một mình.Cũng là một mình với thú cung tiễn,còn Koharu một mình trong nỗi trống vắng và bị cám dỗ ,bị những ham muốn tình tự mà ngày càng hiếm nơi đức lang quân.
         Có người thấy và biết nỗi lòng thầm kín đó và với một thế lực không lớn lắm hắn ta đến với vợ của anh nông dân không phải là điều khó.
        Inoue, một viên Trưởng làng với nhiều quyền hạn và là một người say đắm đến mê mệt khi Koharu cùng với người chồng nông dân trong thôn  tới nhà làng (văn phòng làng xã) làm giấy kết hôn.
            Cuộc vụng trộm giữa người đàn ông có thế quyền ở trong thôn và vợ của Kenji êm thắm đến đổi không mấy ai được biết,cho đến một hôm người nông dân từ ngoài đồng bất chợt trở về nhà lúc trời đã bắt đầu tối hẵn ,chỉ vì anh ta ăn nhằm một tai nấm mọc căp bờ đê và bị trúng độc gây ra ói mữa,
           Khi còn cách nhà độ mười lăm sào đất ,tiếng chó sủa lớn với tiếng gầm gừ rất dữ của mấy con chó lối xóm và cả tiếng sủa của con chó nhà.Trong nhà anh,một bóng đen vụt ra băng qua trãng sân.Không chần chờ Kenji đã cho mũi tên đầu rời khỏi nõ và phát thứ hai nữa cũng lao tới bóng đen thứ nhì vừa lọt từ trong theo ra,Cả hai bóng đen  nằm yên bất động và tiếng chó sủa cũng vần còn inh ỏi.
         Thì ra,những tiếng chó sủa một cách gia tăng cường độ là do lão ăn xin mù,thỉnh thoảng vẫn đến thôn xóm nầy tìm sống và đây là nguyên nhân thúc đẩy anh phải ra tay thật mau vì nghĩ rằng gia đình anh bị cướp giựt hay có biến cố trọng đại.
          Anh nông dân chết điếng với xác chết của ông trưởng xã chỉ kịp quấn lấy cái khăn tắm chạy thoát thân nằm ngay trước cửa nhà chưa tới một thước và  vợ anh  gần như trần truồng cũng tốc chạy theo người tình ra ngoài.
          **
     Họ,gặp nhau trong một quán rượu không xa bờ biển .Ở đó,vừa nhâm nhi Sa Kê ấm ngắm những làn sóng bạc trắng cùng nhau xô đẩy nhau vô bờ.Những con Hải Âu lượn đảo trên không trung kêu inh ỏi để người ta biết chắc đó là khu biển.
   Yokohama , một hải cảng quan trọng của xứ sở Phù Tang.
     Một trung niên với hàm râu quai nón,chân mày rậm mắt sáng ngồi xếp bằng trên sàn nhà ngay đầu bàn hình chữ nhựt ,bên trái ông ta một tráng niên ,nhìn trong mắt và nét mặt người này ,dấu tích của nỗi đau khổ vẫn còn hằn sâu,thời gian chưa tẩy xóa được.
    Đối diện tráng niên là một thanh niên với khuôn mặt đều đặn hình chữ điền,vai rộng với bề ngang.Nụ cười hiền hậu như sẵn sàng nở ra ra trước khi anh ta nói.
    Trung niên không ai xa là Yuma,tay phải cầm bình rượu đang hâm nóng cách thủy rót cho người trẻ nhất trước rồi cuối mới tới ông ta:
     Nào ! mời các huynh đệ,tôi đây đã kết giao với nghĩa đệ Kenji chỉ hơn một năm nay thôi nhưng hai tôi đã sát cánh với nhau,cùng ăn chung cùng nằm ngủ chung và nhất là cùng nhau có thắng,có bại trên những đoạn đường hành hiệp với nhau.Hôm nay đây,chú em tìm tới hai anh em tôi , chắc hẵn phải có thiện ý nhiều hơn ác ý rồi,phải vậy không ?
        Thưa phải,tiểu đệ đây tên là Haruto,là con trai thứ của lãnh chúa Chosakabe Motochika thuộc vùng Tosa,năm nay được hăm hai tuổi.Cha của đệ là người có lòng mong muốn cho các sứ quân cùng hợp lại với nhau  để phục vụ cho triều đình đắc lực hơn.Ông nghiêm khắc trong gia đình và vì vậy ,ngay từ còn nhỏ ông đã bắt đệ phải học ngày đêm chữ nghĩa cùng với thập bát ban võ nghệ.Đệ lúc nào cũng vâng lời cả cha lẫn mẹ.
      Ngay cả cái tên của đệ đây,khi ông với bà hợp nhau đặt cũng là sự lựa chọn ,cân nhắc sao cho có  ý nghĩa và  mong sao cho tương lai con trai của mình được giống như ý nghĩa :-Haruto,trong tiếng nước mình,  là ánh sáng mặt trời! 
     Đệ sanh ra,lớn lên trong giàu sang phú qui,nhất nhất việc gì cũng có mẹ,có các người dưới quyền của cha lo liệu và đệ cũng có được nghe,được biết ở ngoài kia,không xa biệt phủ mà đệ được đầy đủ tới dư thừa có rất nhiều người cũng như đệ đây cũng đang sống và sống trong nghèo khó,bị nạn quan quân chèn ép,bị người giàu có chà đạp và tệ hơn nữa là ngươi có sức,có thế thần hại người rồi bắt người làm thân tôi tớ phục dịch cho mình.
    Đó là lý do,đệ trốn gia đình ra chốn phong trần nầy.Trước là học hỏi thêm những điều tốt đep của cõi dân gian.Hai là,xem chút ít sở học của mình có làm được điều gì lợi lộc cho những người dân đen nghèo khó hay không.
    Quán càng lúc càng đông,rượu vào lời ra,tiếng nói ngày càng nhiều rồi càng lớn hơn khi những chung rượu hết đầy rồ lại vơi.Chung quanh bàn ba người ngồi đã chật hết.Có người đến để độc ẫm,có bốn năm người một bàn.Đâu lưng với Haruto là một thanh niên ngồi uống một mình,uống liên tu,còn con mắt trông lanh lẹ,sắc sảo.
     Trước khi trả tiền,sau khi ba người ai cũng muốn giành phần  mình trả ,Yuma nói hai đệ nhỏ tuổi hơn tôi,cứ để lần nầy tôi lo,kỳ tới mình sẽ bàn tiếp nhưng bây giờ tôi cần mua vài món  vật dụng ,nhang đèn để ngày mai huynh đệ mình làm cuộc tế bái kết nghĩa anh em.Xong cuộc tiệc,họ chậm rãi đi về hướng ngoại thành,nơi có một ngôi đền thờ nhỏ,phía trước có ngọn đèn leo lét có chân bằng đá.
    Cách một đoạn khá xá,có thể nghe được tiếng nói của bọn họ,lúc được lúc không có một bóng đen dè chừng theo sau .
    Tinh mơ,khi tiếng gà gáy rộ báo hiệu cho một ngày mới,Yuma,Kanji,Haruto cùng nhanh le dậy xuống ao nước cạnh đền thờ làm sạch sẽ thân thể rồi ai nấy ăn mặc tươm tất cho buổi thệ nguyện kết nghĩa huynh đệ.Thủ tục,khấn vái xong,Yuma  làm anh cả,Kenji nhị đệ và Haruto,em út.Cả ba,khấn hứa sẽ dùng sức lực tài năng của mình để trừ bớt những loại cướp giựt,những loại cướng hào,các thứ tham quan hãm hại dân lành.Hai anh cũng thề khấn sẽ chăm sóc cho người em út vừa mới chấn ướt chân ráo đặt chân ra chốn lành ít dữ nhiều.
    Một cuộc tập dượt chung của ba người nhằm học hỏi,bổ khuyết cho nhau theo sở trường của từng người,
     Yuma với đường kiếm đã có một thời lừng lẫy ở kinh đô.Kenji với tài bắn cung,người anh cả đã có nhiều lần được mục kich.Họ chỉ muốn biết khả năng của em út ra sao để mai đây cùng đâu lưng ,đaấu cật va chạm với những cao thủ có nhiều trên muôn dặm đường đời.
    Sau khi,quan sát tường tận hai sư huynh,Haruto  đi lại những đường gươm của vị anh cả và mượn lấy cung tên của nhị ca bắn rớt cả những con chim đang bay và còn có khả năng "nhứt tiễn hạ song điêu" nữa !
  Hai người anh vô cùng ngạc nhiên trong sự vui mừng tột  đỉnh.
  Người anh cả  gợi ý là ,hôm nay mình nghỉ ngơi,tắm giặt xong chuẩn bị cho ngày mai.Ngày mai chúng ta từ nơi nầy , rồi sẽ đi tới làng Shirakawa.
   Dọc con đường ,chúng ta sẽ qua một  cánh đồng ,con sông nhỏ,một  đoạn dài đường rừng.Trong khu rừng nầy có một nhóm thảo khấu,bon nầy hung ác,cướp của dân lành ,có khi hãm hiếp phụ nữ nữa.Tôi muốn khử chúng sạch để dân tình yên sống,hai đệ nghĩ sao.
    Họ đồng tình với nhau và,ở ngoài hè, nơi họ bàn luận,có một người đã lắng nghe được hết.Trong chốc lát,người ấy cũng đã lẹ làng rời khỏi nơi nầy.
   Rời nơi tạm nghỉ,rời xa Yokohama,hải cảng với nhiều tiện nghi,người trước,kẻ sau nhắm hướng Tây cất bước.
   Khi tới con sông  nhỏ có cây cầu bằng đá bắt qua,nhìn sông nước với cây cối mọc cùng với những loại cây cỏ sống theo con nước,Yuma cảm thấy cao hứng bắt nhịp cùng với hai người em vừa đi vừa hát rền cả một vùng.Huynh trưởng đi trước,tiểu đệ sau cuối cùng vỗ tay cho bản hùng ca thêm ăn khớp,thêm nhịp nhàng.
     Hai người anh  bước sang phía bên kia cầu thì người em út vừa đúng ngay giữa đỉnh cây cầu và,lẹ như một tia chớp,chân bên phải của Haruto đã bị một đầu sợi  dây trói dính rột giựt thật mạnh.Cả nguyên con người cao lớn ấy đã rớt từ trên cầu xuống nước tạo ra tiếng khua thật lớn.Nạn nhân chỉ vẫy dụa được một hay hai lần gì đó rồi chìm xuống nước.Thủ pháp,công phu và nội lực của người xữ dụng đuờng roi nầy xem bộ có một không hai trên đời .
   Khi Haruto với tay lên được lần thứ nhì rồi chìm lĩm thì một bóng người nằm trên chiếc võng máng dưới gầm cầu lao nhanh xuống nước rồi cũng nhanh như khi ra tay  ném Haruto xuống nước,người nầy chụp lấy nạn nhân lôi nhanh vô mé bờ rồi dùng phương pháp cấp cứu người chết ngộp.Không lâu sau,khi nạn nhân ói trào nước trong người ra thì cũng đúng lúc hai người anh phát giác ra em út của mình bị mất tích rồi chạy ngược trở lại.
   Sau khi đặt cho Haruto ngồi dựa trên gốc cây và mở mắt rồi người nầy mới quì xuống nói với Yuma và Kenji :
   -Thưa hai hiệp sĩ,tôi là Hachiro ,con nhà nghèo mà lại đông anh em,Tôi đây tới thứ Tám ,cho nên cha mẹ đặt là Hachiro ,tức là đứa con thứ Tám trong gia đình.Nhà đã nghèo ,thiếu ăn thường xuyên,ra đi kiếm ăn thì bị hà hiếp,cho nên quá ức lòng,tôi đi ăn trộm để nuôi sống bản thân.Khổ nỗi ăn trộm bằng hai tay khó hơn là ở xa dùng Roi có cán cứng để điều khiển với sợi dây dài khoảng hơn một sải.Nghĩ như vậy và với bản năng sinh tồn,tôi cố trì chí luyện tập ngày đêm và dùng môn nầy đi trộm cắp sống qua ngày.
    Hôm qua, nơi quán rượu tôi ngồi rất gần với quí hiệp sĩ và nghe được các câu chuyện hành hiệp của quí vị rồi theo dấu cho tới sáng hôm nay lúc quí vị chuẩn bị lên đường và biết được lộ trình sẽ đi ngang qua cây cầu nầy,nơi mà tôi dùng để trú ngụ những lúc nắng mưa.Tôi xin lỗi hết ba vị,nhất là vị công tử mà suýt chút nữa tôi đã gây cái chết cho cậu ta vì tôi cứ đinh ninh một người có tài năng tuyệt kỷ như vây thì bơi lội là cũng phải hon người. 
     Tôi thật có lỗi,cũng chỉ với một ý nguyện duy nhứt trong tâm là muốn xin được cùng đi với ba vị đây để giúp cho bá tánh được thêm chút an vui mà thôi.
    Cả ba người đều yên lặng.Họ ngồi thừ ra đó đến nỗi người ta nghe được hơi thở của nhau.Sau cùng,sáu con mắt nhìn qua liếc lại cùng chớp và Yuma đứng dậy trang trọng nói lời đồng ý.Hachiro lớn hơn  Haruto một tuổi,nên là huynh.Đồng thời ,sau khi nhập nhóm thế thiên hành đạo,Hachiro có hứa sẽ tập cho Haruto bơi lội và cả ba người sẽ học thêm môn võ công đánh Roi.
 Phạm Huỳnh Ngân,Sept,9,2024.
 pham.h.ngan@gmail.com

    
      

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

Cờ bay theo gió .Gió thổi cờ bay.

NGỌC ĐAN THANH,ĐƯỜNG DÀI,RỒI CŨNG TỚI.