Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2024

IV MƯƠI NĂM LÀ NGƯỜI ĐÚNG NGHĨA.

Hình ảnh
Đây là một ngôi nhà được nhiều người mơ ước vào  Thời tôi còn nhỏ ở miền quê.            Ảnh một:-Nhà lợp ngói,vách tường,giấc mơ khó được.            Ảnh hai:-Một dãy nhà cất bằng ván,lợp tôn, trong có              gác lửng ở trại chuyển tiếp  Bataan,Philippines.             So với Malaysia và Thailand thì đây,căn nhà tiền chế này là thiên đàng của              người ti nạn chúng tôi.            Những người “ bỏ xứ “ đi tìm tự do ,đây             là tài sản quí giá nhất còn giữ lại được.            Ảnh ba:-Đai kỷ niệm Việt Nam do nhiều đợt,nhiều người              tị nạn ở trại này đóng góp công sức.     Ngày 29,từ Bataan,chúng tôi rời trại chuyển tiếp Philippines Refugee Processin...

THỞ.

Hình ảnh
      Bạn thích mùi trà ướp hoa Lài quyện với hơi sương,đang tan dần trong tia nắng như những sợi tơ,lúc đẹp nhất của ngày ?       Nếu muốn,hãy pha đúng cách rồi uống như một người Nhựt sành trong đạo uống trà:- Đừng quan tâm đến bất cứ việc gì khác ,mà từng giây,từng phút hít hương trà, hớp nhẹ vô miệng,dừng lại trong đó một vài giây rồi nuốt chậm nước trà.        Bạn đi chậm trên bờ đê,chân trần đạp lên mấy bụi cỏ Chồng Chầu mà lòng bàn chân mát với cảm giác lạnh tê nhẹ lan dần lên óc.       Ngồi xuống,ngồi bệt xuống những khóm cỏ còn ướt đẫm sương đêm,dùng hai bàn tay cầm lấy cổ hai chân chà mạnh hai bàn chân nhiều lần với nhau,bạn sẽ nhận được cảm giác thanh thoát chạy khắp châu thân,từ trước đến nay chưa hề có!        Cạnh hai bên là hàng triệu bông lúa màu xanh , khua nhẹ vào nhau như không biết bao nhiêu tiếng thì thầm vì sợ mất đi sự tĩnh lặng của cánh đồng trong buổi sáng tinh mơ .   ...

Truyện : ĐOẠN CUỐI GIAN NAN.

Hình ảnh
                             Sóng khoả vào bờ từ muôn thủa                           Cát triệu năm nương- tựa ,đẩy xô.                               Sáng chiều rời bãi, vô bờ  ,                          Dã Tràng là nửa phần mờ nhân gian.                          PHN.  Ánh mắt của một người đã rơi vô tình cảnh tuyệt vọng và không còn trông mong gì lật ngược được tình thế  .Đó là đôi mắt buồn u-uất,cam chịu gần như chiếm thường xuyên mỗi khi tôi gặp và lễ phép nói chào bà,bà có khỏe không.Một vài lần đầu,bà có vẻ miễn cưỡng vì lịch sự nên trả lời lợt lạt,cho không mất phép lịch sự.     Tôi nhớ,sau lần thứ ba thì tôi mới ...