Lối lên đỉnh.

Ngay hướng chánh đông của núi là một con đường nhỏ ,có đoạn người đi phải khom hoặc lòn thân mới lọt qua được. Đá lồi lõm ,cây ngã nằm ngang dọc,cây sống thì cũng mọc không theo hình thù như những rừng cây mà người ta hay thường gặp. Lối đi lắc léo,trắc trở đó có khi mặt trời bị che gần hết bởi nhiều cây cổ thụ .Vài bước kế, có cái hang bề ngang cỡ ba thước với chiều cao khoản một thước tám do thiên nhiên tạo sẵn ,ở đó không biết từ lúc nào. Không phải mất công dọn dẹp và bày biện gì cho một nơi dùng để ngã lưng,tu dưỡng cho một người đang chân ướt,chân ráo bước vào cái nơi thanh vắng,tịch liêu nầy. Khi những tia nắng ban mai cố xuyên qua rừng lá còn mù sương lãng đãng vô được tới hang ,thì người đàn ông ở trong đó đã hoàn tất việc thứ nhất của ngày là bài tập thể dục vận động cho máu huyết lưu thông. Mồ hôi đã nhễ nhại từ trán cho tới tận tay chân của ông ta. Không lâu,trong tư thế “bán già” ,người trung niên đó bất động khá lâu,cũng phả...