NGỌC ĐAN THANH,ĐƯỜNG DÀI,RỒI CŨNG TỚI.
Sẽ có lúc,người đời ra nhiều câu hỏi.
Nghe kỷ ra,phát bởi vô minh,
Nếu theo thế giới thường tình….
“Thành công “ ,danh vọng ,tiền tài phủ quanh.
*
Tôi có cảm tình với lòng kính trọng nhân cách,tài năng của người nghệ sĩ có nhiều năng khiếu và đức hạnh cao đẹp này.
Thời gian sau này tôi được biết cô đã xuống tóc thả rơi thế sự,tìm lại bổn lai.
Câu hỏi ?
Chỉ (là) sự chưa biết của chúng sanh!
Người hiểu chuyện, không cần tò mò han hỏi,kẻ thấu đời phải biết lúc đi -dừng.
Câu trả lời, mò mẫm mỗi tượng hình bởi định kiến vô minh bám quấn chặt như khối thủy tinh trong ngần bị đá vôi phủ lấy.
Tôi có nghe câu-“Hồng nhan (vốn đã)đa truân “ .
Cô lại không dùng để người chiêm ngưỡng,còn phát tiết hơn giọng ca,lời nói.
Cô đến với đời,mang đến cho đời những vui buồn,hờn giận!
Bao nhiêu năm trải qua vinh-nhục với thế gian.
Cô đã thu nhận được biết bao điều để cần có ,dùng làm hành trang cho con đường thiên lý còn thênh thang sau những lần ngừng nghỉ.
Theo tôi,đây là lúc Cô chỉ :
Tạm dừng nơi bờ ruộng,góc rừng,lấy sức lại cho chu kỳ nối tiếp!
Cô đã khải hoàn,sau chuyến tha hương .
Ngọc Đan Thanh dù tu tại gia hay thâm sơn cùng cốc;đạo đã (vốn) trọn thành.
Lời thật,chúc lành.
Đoạn đường tiến hóa.
Vẫn còn tít xa.
Phạm huỳnh Ngân.
* Ảnh của Ngoc đan Thanh được thu lại từ monitor gia đình.
Nhận xét