Cộng còn, nước mất .

Quan niệm thông thường của nhân loại về tội là hề ai làm lổi,gây tội thì cá nhân người ấy lãnh lấy hậu quả của sự trừng phạt bởi luật lệ của nơi chốn mà đương sự đã gây ra,tạo nên.
 Điều ầy đúng với đa số các quốc gia văn minh và ở các nơi trình độ dân trí cao.
 Việt nam mình,cho đến bây giờ ngoài cá nhân của người phạm pháp,theo cái cách gán ghép của chế độ,cho đến sau khi thọ án được thả về với gia đình cũng không được yên thân.

Cựu tù nhân ấy phải sống trong e-dè,rụt rè sợ hãi đối với công an phường xả,công an khu vực và cả tổ phó an ninh khu phó nữa.Người ấy sẽ bị theo dõi,bị cản trở ,ngăn chận công ăn việc làm xứng đáng với khả năng của họ.
Bạn bè,thân quyến của họ bị chận hỏi,hạch sách nếu dám cả gan giao tiếp với họ.
 Ngay cả cái gọi là "nghĩa vụ quân sự" của chế độ,khi một thanh niên bị gọi ra trình diện để thi hành bổn phân công dân.Nếu vì lý do nào đó người có tên trong danh sách không đến phường theo lệnh gọi,gia đình người ấy,trước hết là cha hoặc mẹ của đương sự sẽ bị lôi lên phường (xã) nhốt ở đó chờ cho đến khi nào kẻ trốn lánh kia...lòi ra nạp mạng thì gia đình của anh ta mới được  yên thân.
 Không phải chỉ có cha mẹ bị liên lụy vì có con muốn lánh đi lính tráng mà hầu hết những bậc sanh thành có con cái lỡ dám cãi cọ,thách thức chế độ cầm quyền ,lẽ đương nhiên là bản thân họ bị cầm tù,cha mẹ họ bị lôi lên phương xã hạch sách,đe dọa rồi có khi con cái của họ cũng không được an thân để học hành.
 Nhỏ mọn,ti tiện, hành xữ nhỏ nhen không xứng đáng với hai chữ cầm quyền,mà chỉ là cái cách của ba loài người trong giới giang hồ hạ cấp.
 Xa rồi lên cao hơn nữa là chủ trương phân chia để rồi tạo phân biệt,hận thù giai cấp.
 Cả miền Bắc VN khi lọt vào tay VC ,rồi đến miền Nam sau ngày 30 tháng Tư/75 chủ trương phân biệt phe "Ta" với "Ngụy" nó mới hiển hiện rồi lớn dần đến mức độ toàn diện và giờ đây không còn có phương cách nào hàn gắn,ráp nối tình-tự giữa hai bờ quốc-cộng lại được.
 Bằng chứng tỏ rỏ nhất chứng tỏ cho sự nhỏ nhen hạ tiện của phe được cuộc là ...đuổi tận những thương phế binh đang nằm điều trị  ở tổng y viện Cộng Hòa phải lập tức ra khỏi nơi nầy trước 6 giờ chiều ngày 30 tháng tư 75,bất kể trường hợp thương tích ngặt nghèo đến độ nào.
 Thứ nữa,những nấm mộ của 16 ngàn tử sĩ của QL.VNCH,dù mới hôm qua hay lâu năm cũng phải di dời,khai quật.
 Đó là chưa nói nhà cầm quyền ở địa phương đó còn làm lơ,mặc nhiên xúi giục cho đám gian tham lấn đất,đào mồ.
 Truyền thống cao đẹp của người Việt mình là tôn trọng người quá cố.
 Từ nơi đây,chúng ta đã  thấy câu mạng người là quý đã sai hoàn toàn trong suy nghĩ của những người CS.
 Họ biết quý trọng bản thân,gia đình và cái đảng của họ.
 Điều nầy làm nâng lên cao thêm nhiều mức nữa chủ nghĩa ích kỷ đã trở thành quốc sách,khi kế hoạch lập sân mả cho gia đình và bản thân của các thành phần đè đầu cưỡi cổ dân Việt mình từ bấy lâu nay.
 Đương nhiên ,đó sẽ là những khoản tiền từ sưu cao,thuế nặng,tiền từ máu mủ xương thịt của đại đa số dân đen nghèo nàn ,khốn khó.
 Thật khó kềm lại dăm ba lời nguyền rủa gởi tới lũ người khi sống thì ăn tận ăn tuyệt của cải tài sản của dân lành;cho đến sắp chết cũng lại muốn đám dân khố rách áo ôm kia è cổ ra chung tiền để chúng mua hòm rương cao cấp rồi lại mồ mả cao sang !
 Một câu khá hay trong kinh Dịch đã chí lý từ xa xưa:-"Cùng tắc biến,biến tắc thông,thông tắc cữu."
 Ngay giờ phút nầy đây,nước Việt Nam từ giáo dục suy đồi hết phương cứu chữa,đến binh bị quốc phòng đã bị trói tay không thể nhúc nhích vì bị giặc Tầu khống chế,hiềm họa đất nước mến yêu lọt vào tay kẻ thù truyền kiếp ngày càng hiển lộ,bộ máy cầm quyền không lo kế sách sao cho dân giàu nước mạnh mà chỉ bầy mưu lập kế thanh trừng,giàng quyền đoạt lợi cho mình ,cho phe đảng mình...
 Và hơn hết thẩy,bọn cầm quyền ngay càng khi thị,ngày càng xem người dân vừa là công cụ tay sai và là kẻ thù cần phải triệt hạ bằng bất cứ giá nàn nếu như họ dám "cả gan" tố cáo Việt gian bán nước, giặc Tầu cướp nước !
 Giờ đây,bạo quyền nhìn đâu cũng thấy nhan nhản thấp thoáng bóng dáng kẻ thù,thế lực thù địch và ...bọn xấu !
 Giống như một người kia vô ý bốc phải phân thối,đang lúc ngứa lổ mũi ,thò vào móc.
 Đi đến nơi nào cũng cằn nhằn rằng ,sao nơi nào cũng thối hết vậy !
Tầm-Nã.
Quốc hận 2018.



Một công an của CSVN đạp lên đầu một phụ nữ Việt.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).