Hoa xinh ,mong giữ sắc hương....

Ngắm hoa xinh  ai người  không thích ?
Nhìn bẩn dơ, khó kẻ làm ngơ. !
Thời đệ nhất Cộng Hòa,khoản giữa thập niên 50' cho đến khi cuộc binh biến 1 tháng 11/1963 sảy ra,thủ đô Saigon được các quốc gia ở vùng Đông Nam Á tặng cho mỹ danh là Hòn ngọc Viễn đông.
 Lời khen nầy,chắc không sai quá sự thật là mấy.

 Và ,khi thủ đô của miền Nam Việt Nam đạt được những lời khen ấy,bắt buộc trước đó chánh quyền,qua hội đồng thành phố, phải có luật lệ được ban hành,được phổ biến rộng rải  từ học đường cho đến hết thấy mọi công dân đều được biết.Sau đó là đến phần hành của   các nhân viên công lực có  trách nhiệm , giải thích rồi cuối cùng là phần hành  sử của họ  theo  các điều luật đã được ấn định.
 Đó là một chặng đường khá dài cho một thành phố mà,trước đó bị nằm trong tay của thực dân thuộc địa.
 Với Saigon,những biến động,ba phe bốn phái được xem như tàn dư của người Pháp,dù cố tình hay vô ý tao ra, vào thời gian ấy ,đó là một nơi chốn không an toàn với những tay xuất thân từ thổ phỉ như Bảy Viễn,và các thế lực khác như Cao Đài, Hòa Hảo..
 Lẽ đương nhiên,với một nơi chốn đông người cùng chen nhau sinh sống ấy,  luật pháp thiếu vắng, các lực lượng võ trang như  là một hình thức sứ quân  tranh nhau ảnh hưởng lên người dân,rỏ ràng là một cuộc loạn lạc .
  Điều ấy ,không một nhân vật nào đứng ra lãnh đạo đất nước có thể đồng ý được.
 Ông Ngô đình Diệm lên chấp chánh trong tình thế đó và không có...lục lượng quân đội nào hết dưới tay !
 Đương nhiên,bằng mọi cách,việc bình định để an dân,cho nên  tiểu trừ các thế lực tự xưng như mình là  thủ lãnh của quốc gia trong một quốc gia lại là điều bức bách phải làm.
 Rồi khi những "sứ quân" đã quy phục hay dẹp tan thì lúc bấy giờ mới nói đến kỷ cương,trật tự của quốc gia mới được tái lập.
 Ông Diệm đã thành công rồi kèm theo đó là những luật lệ do quốc hội lập hiến soạn thảo để mở đầu cho quốc hội lập pháp cùng  hai ngành hành pháp và tư pháp thi hành.
 Cho nên,từ cuối những năm 1950 ,thủ đô của VNCH đã có một khuôn mặt rất xứng đáng để đại diện cho hơn mười lăm triệu dân.
 Thời ấy,khu trung tâm đô thành, những ai ở trần,mặc quần xà lỏn ra ngoài công lộ sẽ bị phạt vi cảnh.
 Hình phạt sẽ dành cho ai tiêu tiểu bậy (gốc cây,vách tường....), và về đêm  cho  xe đạp,xích lô,ba gác ..không có đèn .
 Xe thổ mộ,nếu vào nội thành ,ban đêm vẫn phải treo lủng lẵng đèn bão và một thau hay chậu để hứng phân của ngựa.
 Xích lô,xe đạp phải có một bảng tên ,địa chỉ  bằng đồng  gắn ở một nơi dể thấy của người sử dụng.
 Trước 10 giờ đêm một chút, đài phát thanh của quốc gia luôn luôn phát ra lời nhắn nhủ kêu gọi thính giả hãy điều chỉnh âm thanh cho vừa đủ nghe để khỏi làm phiền lòng hàng xóm.
  Đó là những việc rất bình thường, nhưng lại được khắc ghi sâu đậm vào tâm khảm của hầu hết công dân, như chúng ta rửa mặt,đi đứng hàng ngày vậy.Bởi nó đều đặn có khắp nơi ,mọi chố và đã trở thành một nếp,một cách sống,rồi lâu ngày "NÓ" đã thành những sự kiện không thể thiếu.
 Sau cuộc "đổi đời",tất cả những điều ngăn nắp,sạch sẻ,cao đẹp kia bổng chốc mất tiêu và thay vào đó là tất cả những cái gì ngược lại.
 Nôm na là hết  thảy cái tốt của miền Nam Việt Nam đã bị "đổi" thành xấu bởi những kẻ xâm lược; cho thật đúng với hai chữ cách mạng được định nghĩa theo kiểu của người CS :-Biến tốt thành xấu !
Ngay giờ đây, chúng ta đã thấy những văn minh,những lể phép,những lịch sự trong cung cách giữa người cùng  người với nhau như cái thời trước 1975 đã gần như biến mất .
 Ngay cả hai câu thông dụng nhất mà ngày nay,trong thế giới văn minh người ta vẫn thường dùng ,nó lại gần như mất trong ngôn ngữ Việt,dưới sự cai trị của CS:
 Cám ơn và xin lổi !
 Đã tự tay  của mình hủy diệt   nền văn hóa cao trọng ,tốt đẹp,sạch sẻ,ngăn nắp biết bao công khó của người đi trước để lại,Việt Cộng,như chưa đã nư ,nay lại công khai rước giặc vào nhà,để tri trét,để làm cho dơ thêm,để làm cho xấu hơn nơi chốn mà phân nửa người dân ở miền Nam đã từng hân hoan,hãnh diện với "Saigon,hòn ngọc viễn Đông".
 Bức ảnh dưới đây,đã là bằng chứng xác  nhận rằng đảng CSVN đã chịu khuất phục hoàn toàn dưới ảnh hưởng của Trung Cộng.
 Một thằng con dân của Trung Cộng đã hiên ngang vạch quần ra đứng tiểu tiện ngay trước cái bản mặt của (t/p) Hồ chí Minh .
Đó là phi cảng Tân sơn Nhất,Saigon .
 Thắng khốn dơ dáy đó,nếu như ,có gã công an nào của VC chộp được nó đi.
 Tội đái bậy không phải là trong tội,đối với luật pháp,không riêng gì VN mà khắp mọi nơi.
 Thế nhưng !
 Khi nó công khai,nó không núp lén khi có hành vi đầy thách thức nầy, mới đáng là điều cần phải được đặt ra một cách hẳn hòi với cả cái đảng CSVN.
 Công an,bảo vệ,nhân viên trật tự của phi trường ở đâu sao để cho đứa  làm bậy kia...hiên ngang như chổ không người vậy ?
 Nó chỉ cho chúng ta thấy rằng,trong đầu của đứa bẩn thỉu ấy,tao đây là dân của đất nước  Trung cộng  vĩ đại ,mà bọn chúng bây trong nay mai đây bất quá cũng chỉ là công dân hạng nhì mà thôi.
Tao đứng ngay đây,đái đó,đứa nào làm gì tao !
 Đó mới là câu hỏi  đáng đặt  lên đầu của bọn cầm quyền đang quỳ dưới giặc,cưỡi trên dân  ở VN hiện nay.
 Nước mình chúng nó sắp chiếm,chớ chưa chiếm,nhưng những hành dộng trịch trượng,cao ngạo nầy của đám con dân Tầu Cộng ,đương nhiên bọn cường quyền ở Ba Đình phải nhận trách nhiệm.
Tầm Nã.
Trước hết Tầm Nã xin được cám ơn tác giả của bức ảnh trên đây.Sau nữa xin được phép phổ biến trên trang Blog nầy.Nếu cần,Tháng tư Den75 sẵn sàng đăng tên tuổi của chủ nhân bức ảnh.Cám ơn bạn Đức Vũ đã chuyền bằng Email đến cho PHN.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).