Cám-ơn Trời,anh còn bộ óc.

Mới chỉ sau một ngày,
Ngày mà máu cạn,da thay.
Cho đến hôm nay,châu thân anh còn lại những thịt xương ruột rốn bầy nhầy...
 Trên cao nhất,
 Hú-hồn !
Anh còn bộ óc !
Cho nên thân-thể nầy dù kinh-qua những trận đòn thù của phe được cuộc áp đặt đọa-đày, cho đến  hàng ngàn lần rủa nguyền,mắng nhiếc , qua rồi nhiều những nuốt oán ,nhai thù  sau cuộc bể dâu; mà kẻ "chiến-thắng"  có biệt tài biến có thành không,nói không là có !
 Anh vẫn hiển-nhiên lừng lững như con nước xuôi giòng.
 Tim óc đó chợt trở  thành "kim-cương bất-hoại".
Bất-khiển-dụng câu xưa nay có thật,
Anh,
Dù người đã bị biến thành loài vật anh-linh,
Em yêu ơi,giặc muốn hết thẫy chúng mình,
Thành gia-súc,gia cầm hầu cai trị.
(Đạt nhiều rồi,cho đến buổi hôm nay.)
Dẫu qua đi mấy ngàn đêm cọng với mấy ngàn ngày,dăm chục triệu bộ óc vẫn tháng ngày đề-kháng.
 Nếu không bằng vũ khí sát thương...
 Đại đa số những con người yêu tự do -dân chủ ,

  Vẫn chiến đấu,dù không trên chiến trường bom đạn.
  Dùng ác gian của giặc thù luyện thành vũ khí,
  Lấy đường ngay soi rọi thấu lũ ngụy tà.
Nó là đây.
Có mặt khắp nẻo đường,không chiến tuyến,không hào sâu,không lổ châu mai và bẫy-sập...
Không đâu nhen,không phải  chỉ mình anh trên quãng đường dài đơn-độc:
Nói cho em mừng,
Cùng có triệu-triệu người dù da đã nhăn nhúm vì thay thế đổi thời ; máu nóng căm thù tuôn giòng cuồn cuộn như sông Tiền,sông Hậu đang mùa mưa lũ và, tim óc thì vẫn phừng-phừng tinh tấn như  vừa khởi cuộc chơi .
Với giặc, đây là cú đòn gậy đập lưng ông tận tình trí mạng.
"Nước nâng thuyền,nước cũng nhận chìm thuyền ",
Dân là nước,vốn trường-tồn miên viễn ,
Giặc chỉ  là thuyền,
Vào lúc đoản-kỳ,
Trong tiến-trình triệu ngàn năm trái đất.
 Chi nên,
 Dù nhọc sức,
 Cố hô to là ta thắng cuộc !
Guồng máy cầm-quyền tam-tứ phương, che đỡ hụt hơi.
 Thù hận khắp nơi,
 Hờn-oán đầy trời.
Tích-lũy cho cao triệu điều hung ác , bắt bớ tra khảo những ai ra lời chống  giặcTầu xâm lược ,ra tay cướp đất,buôn người, gây nên  xã hội điêu linh ngất  cao đầy tội-ác.
Giặc thù ơi !
Sẽ tới lúc sụp nhào,
Bao uất-ức hận thù, rồi sẽ phút chốc trở thành sức mạnh của Phù Đỗng sẽ dẫm đạp nhào lũ   ác tặc tính thú  mặt người  !
 Em yêu,
Anh cám-ơn hết thảy những đấng linh-thiêng.
Cho anh giữ (lại được) một phần người quan-trọng,
Quan-trọng vô-cùng như đất nước thân-yêu.
Óc của anh và những giòng nầy,
Anh không đạt,
Thì sẽ nhiều người được.
Trong cuộc chơi, phần thắng bại chưa xong.
Tháng Tư,hai mươi tám,năm thứ bốn mươi mốt mất nước.
Tầm-Nã.
Khóc thương một người hay cho mệnh nước ?(Thương-tiếc của nhiếp ảnh gia Nguyễn-Ngọc-Hạnh).
 



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).