Thiên-thần gãy cánh ,hạ xuống xe lăn !

Cựu thiên-thần mũ-đỏ Lâm-thành-Liêm ngồi trên chiếc xe lăn mới toanh do cô
Bảo-Trân Ngọc-Nguyễn mang từ Mỹ-Tho qua tặng.
Phía sau là Bà Liêm.
Trước khi sảy ra những trận chiến đẫm máu vào mùa hè 1972,thiên-thần mũ-đỏ Lâm-thành-Liêm đã giả-biệt chiến-trường.
 Gãy cánh ở mặt trân Tây-Ninh vào ngày 5 tháng 01/1971 với càm dưới cùng gần phân nửa lưỡi đã rơi- rớt đâu đó nơi mà hai bên ,có bạn có thù đang tận-tình quần thảo.
 Bốn mươi bốn năm  sau ,cơn giật sinh-tử làm đứt mạch máu dẫn đến tê-liệt nửa phần thân-thể .
 Kết-quả, hiện ngay trước mặt là vợ và con phải gánh vác hầu-hết những công-việc nặng,nhẹ trong gia-đình, lại phải kiêm thêm dìu cõng chồng và cha lên lưng nếu gặp lúc đi đứng ra vào,qua lại cùng láng-giềng ,chợ búa .
 Vợ của thương binh Liêm vừa làm "con Cò lặn-lội bờ sông " để nuôi bốn miệng ăn ,trong đó có một đứa cháu nội.
 Chật-vật trong việc mưu-sinh,lại vừa phải gánh-phần cơm nước sơm chiều cho gia-đình quả thật không dễ cho một người  chỉ có hai tay.
 Nhất là kể từ sau cú tai biến ngặt-nghèo giáng xuống cho người thương-binh.
 Bị chà-đạp,bị sách-nhiễu,bị trù-ếm,bị dòm ngó là việc tất-nhiên mà những người ngả-ngựa phải hứng chịu từ những kẻ thắng được cuộc chơi .
 Hơn bốn mươi năm,như người mù bị ở trong bóng tối,ngoài những bằng-hữu cùng một mẫu số chung là làm kiếp con người bất-hạnh,Liêm cùng gia-đình dùng mọi phương-cách lương-thiện để mưu-sinh,để sống còn trên một đất nước đầy những bất-công,tràn dư nghịch-lý.
 May thay,một đồng hương đã "phát-giác" ra người chiến-sĩ năm xưa,nay đang sống ...chập-chờn giữa những đau thương,thiếu-thốn, nên những tin-tức của Liêm đã tức-thì khai mở.
 Hội cứu-trợ Thương-phế-binh và Quả-phụ QL.VNCH đã tiếp-viện hai kỳ,mỗi kỳ một trăm đô-la.
 Thân-hữu năm xưa của Liêm là Bạn Nguyễn-văn-Phước cùng Ngọc ở Melbourne Australia đã ân cần nhường cơm sẻ áo hai kỳ với hai trăm Úc-kim.
 Trần-mạnh-Quỳnh,một cựu mũ-đỏ cùng một số thân-hữu Nhảy-Dù cùng ra tay giúp người hoạn-nạn.
 Bà Lang và người con Bảo -Trân vừa tặng xe vừa tặng tí tiền còm cho người bất-hạnh.
Và,
Giống như nhiều câu chuyện có hậu khác mà chúng ta thường được đọc,được nghe cho rằng tiền-hung,hậu kiết :
Chiếc xe lăn tuy đến muộn-màng nhưng nó trong tức-khắc đã là một ân-nhân,một vật bất ly thân và là một con sông dài chở-chuyên tình-nghĩa.
 Thương-binh Lâm-thành-Liêm ,tay run viết khó ,phương-tiện truyền-đạt không có ,mất phần lưỡi nên diễn đạt lời nói không-thông nên mượn địa-điểm Tháng Tư đen75 nầy để tỏ lời tri-ân đến tất cả Mạnh-thường quân đã ra tay cứu giúp.
ThángTưđen75.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).