"Thua" còn,"Thắng"mất.!

Thất-bại trong cuộc khởi-nghĩa Yên-bái;đảng trưởng Nguyễn-thái-Học cùng mười hai đồng-chí đã lên đoạn-đầu-đài vào lúc tinh-sương ngày 17 tháng 6 năm 1930.
 Vài phút ngắn-ngủi trước lúc thọ-hình,ông Nguyễn-thái-Học cùng với 12 dũng-sĩ của Việt-Nam Quốc-dân đảng đã hô to "Việt-nam vạn-tuế !"(Việt-nam muôn năm!).
 Câu tung-hô đầy thách-thức với quân-thù xâm-lược nầy đã có mang hơi-hướm tiên-tri đối với vận-mệnh của nước non ấy, đã đi vào lịch-sử Việt-nam và  có một chổ đứng hẵn-hòi,trang-trọng trong lịch-sử chống xâm-lược của dân-tộc!
Anh hùng dân-tộc Nguyễn-thái-Học.
 "Việt-nam muôn năm !" rỏ-ràng là câu khẳng-định chắc-nịch của những anh-hùng VNQDĐ, ngay từ những thất-bại dồn-dập  không riêng Đảng của Liệt-sĩ Thái và các đồng-chí mà có nhiều,rất nhiều lực-lượng của người Việt khác cùng khởi dậy chống chọi với quân Pháp xâm-lược ở khắp mọi nơi và cũng cùng nếm mùi thảm bại.
 Đảng trưởng Học,dù chưa hoàn-thành đuợc hoài-bảo giải-phóng đất nước ra khỏi sự cai-trị nghiệt-ngả của  thực-dân Pháp,nhưng ông đã để lại cho dân-tộc Việt số"vốn-liếng" về lòng yêu-nước thật lớn-lao và là người khơi mào,là người tạo sự kích-thích tột độ cho những ai còn chần-chừ chưa kịp nhập-cuộc, hãy còn  ngần-ngại an-nguy mà chưa muốn dấn-thân cho đại-nghĩa, với câu:
         "Không thành-công,cũng thành-nhân."
Thất-bại Yên-bái là chỉ theo cái nghiã bình thường được,thua còn,mất theo quan-niệm xưa nay.Thật ra,buổi  rạng-đông của ngày 17 tháng 6, trời sầu đất thãm ấy đối với dân-tộc Việt-nam,nó  là những dấu-hiệu cho biết,buổi hoàng-hôn của thực-dân Pháp đã lấp-ló ở cuối chân trời.
 Khi mà lãnh-tụ Nguyễn-thái-Học và hàng trăm đảng-viên VNQDĐ bị bắt giêt,bị tra-khảo,bị tù-tội,bị lưu-đày do thực-dân gây ra, thì đồng-thời ông Hồ-chí-Minh cùng cái đám lâu-la của ông ấy cũng hết lòng,bền dạ hợp cùng  với nhau mà truy-sát đuổi cùng,giết tuyệt những đảng viên  Quốc-dân.Còn như nếu không giết đuợc thì đảng CSVN chỉ-điểm cho người Pháp thanh-toán nốt,hầu tuyệt-diệt hậu-hoạn!.
 Giết những người cùng có mục-đích chống Pháp nhưng không cùng đường lối tôn-thờ Cộng-sản,ông Hồ và đảng CSVN còn hăng-say,còn thích-thú,còn tận-tình hả-hê hơn là giết được giặc Pháp xâm-lăng nữa!.
 Người ta có câu:" Không thể lấy thành-bại mà luận anh-hùng",điều nầy đúng trong trường-hợp Nguyễn đảng-truởng cùng tất-cả những đồng-chí của Ông kể từ ngày lập đảng cho đến tân hôm nay. Sự khởi-đầu của những  trái tim nồng-nàn yêu thương đất nước từ năm 1.927 đến giờ đây,dù rằng tâm-nguyện chưa thành, cuả những anh-hùng đã hoá ra người thiên-cổ,nhưng ý-chí của họ vẫn còn rất nhiều ấp-ủ người  nối-tiếp xung-phong.
 Họ đã thành-nhân với những phong-cách sáng-tỏ,rạng-ngời.!
 Song-song với họ,đảng CSVN do ông Hồ lãnh-đạo,tính đến hôm nay và nếu như có ai đó lại dùng cái nghĩa thông-thường" Thắng-bại" để làm cây thước so-đo cao thấp;cái cân để tính hơn,thua nặng,nhẹ thì ông ta(HCM) và bọn thảo-khấu đàn em đã có quyền  tự "ưỡn ngực" khoe rằng..."chiến thắng đã thuộc về ta!".
 Đúng vậy,
"Ăn" hay "thua" giờ đây đã tỏ rỏ,ông Hồ cùng đồng-đảng trong hơn nửa thế-kỷ qua đã tạo ra một cuộc chiến nồi da,xáo thịt, núi xương sông máu( hầu -hết là cuả người Việt) không cần-thiết. Mà,đáng-lý ra,những cuộc-chiến ấy có thể tránh được, nếu như ông Hồ và cái đảng CSVN đừng cam-tâm tuân-phục Cộng-sản quốc-tế làm thân khuyển-mã,tạo ra thãm cảnh gà nhà bôi mặt,tận-tình đấu đá nhau với kết-quả là gần hai triệu sinh-mạng qúy báu của người Việt ở hai miền đất nước bị mất đi!
"Thua", mà  tư-tưởng,cương-lĩnh của Việt-nam quốc-dân đảng về bảo-vệ cùng xây-dựng đất nước do hàng triệu trái tim nóng bỏng với những tấm lòng yêu thương đất nước cao-độ, vẫn muốn đất mẹ tồn-tại,cuờng-thịnh có chổ đứng xứng-đáng trên thế-giới nầy.Chính những bầu-nhiệt-huyết sôi-nỗi mãnh-liệt yêu thương đất mẹ nồng-nàn ấy được luân-lưu qua từng cá-nhân ấy,đất nước mới trông-cậy chống chọi được với những dã-tâm "đại-Hán" của kẻ thù phương Bắc,nếu như có xãy ra theo dự-liệu.
"Ăn",làm chi để rồi tự-nguyện,cam-tâm  làm những tên nội-thù làm mọi cách hiến biển,dâng đất cho kẻ thù truyền-kiếp của dân-tộc là Trung-cộng, để mong "thiên-triều"  ban cho chút bã lợi-danh, rồi lại mạnh tay đàn-áp  với hậu-ý triệt-tiêu cho kỳ được những tấm lòng yêu nước trong sáng,chân-thành,vốn là "báo-vật" được hun-đúc,trao-truyền từ thủa sơ-khai những ngày lập-quốc .
  Và "chiến-thắng" làm chi, khi mà nguyên một cả một bọn mạo-hóa tiếm- đoạt và   xữ dụng bạo-quyền ở Hà-nội đang chủ-tâm dâng-hiến bản dư-đồ do Tổ-tiên đã ra biết bao xuơng máu tạo ra,lưu lại cho con cháu giữ nước,an-dân .Bán nước,buôn dân chỉ nhằm để  bọn họ "được" đám chủ-nhân ở Trung-nam-hải bao-che hầu mãi-mãi được cái thế cha-truyền con nối tiếp-theo nhau  đè-đầu cuỡi-cổ dân đen,đời đơì cai-trị đất nước Việt-nam?.
Tầm-Nã.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

KHÔNG CÓ ,CÓ KHÔNG..MỘT VÒNG TIẾN HÓA!

KHÔNG THẦY,ĐỐ MÀY LÀM NÊN ?!.(Cổ nhân truyền khẩu).