Tháng Tư đen mất Tự-Do nên làm thơ tự-do.

          " Buôn thay ! Kẻ cướp vào nhà 
       “Trói người,giựt của mà là"tiếp-thu"."
           Trước đến nay,Tổ-tiên truyền dạy,
            Rằng,thật-thà là tiếng đầu-tiên,
            Việt nam chinh-chiến triền-miên,
            Tầu xưa,Tây mới, kế liền Nhật vô.
           Trãi qua,nghiêng-ngữa cơ-đồ,
            Vẫn còn gượng đứng,đáng "hô" anh-hùng!
           Nhưng không!
           Lại có khúc quanh,
           Loại người,vốn thích máu tanh,
           Nhân-danh chống giặc sát-sanh nguời nhà.
           Không xa,cùng giống Việt mà,
           Giết không khoan nhượng mới là chiến công!
" Tay vừa cướp giật,khóc la não-lòng"; ông Hồ-chí-Minh cùng đám lâu-la xưng là "cách-mạng!",quyết "giải-phóng miền Nam" hòng vét cho đầy túi tham không đáy;nhằm đẩy cả dân-tộc Việt xuống làm thân nô-lệ !
           Chính-nghĩa về  phía miền Nam,nhưng lời ngay  khó chửa :
Cũng bởi vì quân Mỹ vào để "bao-bờ",chặn Cộng !
Là đây  kẻ hở!
          Một mẹ,một cha rỏ rằng

 Lạc-long-Quân với hiền mẫu Âu-Cơ,

          Sao lại,đêm ngày,
          Tìm kế độc,kiếm mưu sâu, hạ nhau tận-tình như người xa lạ?
          Những tưởng,
          Xong rồi một cuộc can-qua,
          Phía thua,bên thắng, rồi ra yên bình:
         " Trãi qua năm tháng chiến-chinh,
          Anh đây,tôi đó; tình mình thăng-hoa."!
          Làm sao Ai nghĩ được là,
          Tháng năm dài dặc chúng ta vẫn thù!
         Lần nầy,không phải "chúng ta",
         Mà là cả nước cùng la "trả thù"!
Tầm-Nã,mùa quốc nạn.
         
       

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Gà nuốt dây thun.

Cờ bay theo gió .Gió thổi cờ bay.

Truyện : ĐOẠN CUỐI GIAN NAN.